Thế giới đa chiều, thế giới song song, đa vũ trụ hay "thuyết lượng tử hấp dẫn" của nhà khoa học thiên tài Stephen Hawking, chúng đều chỉ là một nhằm nói đến những thế giới khác đang cùng tồn tại với thế giới thực tại của chúng ta.
PHẦN II: THẾ GIỚI SONG SONG
Chúng ta thường hay sử dụng cụm từ "Giá như, nếu như, ước gì.." nhằm mong muốn một kết quả khác với thực tại. Những thế giới khác với thực tại đó, cũng là một phần của thế giới song song.
Thế giới song song (đa chiều) giống như việc bạn phân thân ra làm nhiều bản thể để làm nhiều việc cùng một lúc. Và lúc đó sẽ có nhiều thế giới với những sự kiện khác nhau được tạo ra. Tuy nhiên, một lúc nào đó, chúng sẽ hợp lại với, gặp nhau cùng một thời điểm ví dụ như thời điểm gặp tai nạn hay bạn phải về nhà và lên giường đi ngủ vậy. Vì thế mới có chúng ta, mới có cái được gọi là "thế giới thực tại".
Giả sử thuyết vượt thời gian mà các nhà làm phim thường dùng để làm phim giả tưởng, hoặc đang tranh cãi trong giới khoa học nó được chứng minh là đúng. Nếu là bạn, bạn sẽ quay về thời điểm nào trong quá khứ để thay đổi và làm cho thực tại tốt hơn?
Trong thí nghiệm "Khe Young" của Thomas Young mà các nhà khoa học lượng tử hay dùng làm ví dụ điển hình, thì nó tồn tại cái được gọi là "xác suất thống kê", tỷ lệ rơi vào một điểm nào đó trong không gian. Dù là cùng một lúc xuất hiện ở nhiều nơi, nhưng tỷ lệ rơi vào cùng một điểm giống nhau luôn có tỷ lệ cao.
Ví dụ: Bắn 100 hạt vào không gian, thì 100 hạt đó sẽ tập trung vào khoảng 6 - 10 điểm (vị trí) thay vì bay đến 100 điểm khác nhau.
Cho nên, dù bạn quay lại quá khứ, sửa lại nó thì cái quá khứ mà bạn đang sửa đấy, nó chỉ là một trong các thế giới song song cùng tồn tại. Tức là bạn chỉ có thể sửa được x% nào đó. Có thể là 90% hoặc cũng có thể chỉ là 0,00001%.
Giờ hãy thử đến với "Hiệu ứng cánh bướm" để hiểu rõ hơn xem.
HIỆU ỨNG CÁNH BƯỚM
Trong thuyết "hỗn mang - chaos - hỗn độn" hay còn gọi là "quy luật vận động của tự nhiên" thì người ta đưa ra "hiệu ứng cánh bướm" để giải thích cho nó.
"Một con bướm ở Mexico vỗ cánh và tạo ra một cơn bão ở Mỹ".
"Con bướm vỗ cánh ở Mexico" chỉ là một phần cực kỳ nhỏ trong quá trình tạo ra "cơn bão ở Mỹ". Tức là trong một khoảng thời gian (mặt phẳng thời gian) có rất nhiều thứ cùng xảy ra để tạo thành cơn bão ví dụ như: nước bốc hơi, gió thổi mạnh, cơn bão được hình thành và nó di chuyển qua Mỹ.
Con bướm ở đây chỉ là một yếu tố cực kỳ nhỏ nằm trong mặt phẳng thời gian - cùng thời điểm hình thành cơn bão. Cho dù bạn có bắt con bướm, bẻ gẫy cánh không cho nó bay hay giết nó để nó không tạo ra cơn bão thì việc làm đó cũng vô ích.
Giờ quay lại "Việc sửa chữa quá khứ", nó cũng là một việc vô ích vì nó chỉ là một phần rất nhỏ trong cái thế giới hỗn mang này. Cho nên, khi mà đi tìm "nguyên nhân" của một kết quả nào đó, thì nên tư duy rộng hơn bởi lẽ có rất nhiều lý do, nguyên nhân dẫn đến cái kết quả đó.
THUYẾT LƯỢNG TỬ HẤP DẪN - THẾ GIỚI "M" CỦA STEPHEN HAWKING
Nhà vật lí người Anh - Stephen Hawking mới phát triển ra một mô hình vũ trụ từ những công thức toán học tỉ mỉ. Những phát kiến mới này của Hawking dường như làm đảo lộn quan điểm khoa học truyền thống và được trình bày bằng thuyết M - M đồng nghĩa với magical (thần diệu), mystical (thần bí), mother (mẹ, gốc) - Thuyết này được coi là tổng hợp của thuyết lượng tử và thuyết tương đối. Trong khi thuyết tương đối giải thích thế giới ở dạng vĩ mô, có liên hệ với lực hấp dẫn, thì trong mô hình của thuyết lượng tử (miêu tả thế giới vi mô), không có tương tác này. Vì thế, thuyết M của Hawking được gọi là "thuyết lượng tử hấp dẫn". Theo Hawking thuyết này cung cấp và lí giải chính xác về bản chất của vũ trụ.
Khi phát triển thuyết M, Hawking tin rằng đã đạt được những thành tựu có tính bước ngoặt, dựa trên nền tảng của một lí thuyết rất nổi tiếng trong những năm gần đây: Thuyết String. Thuyết này cho rằng, những thành tố nhỏ nhất tạo nên vũ trụ là những dạng thức hình sợi (string), chứ không phải dạng hạt. Nhưng ở xung quanh các sợi này, theo Hawking có hiện hữu một trường hấp dẫn và người ta có thể xác định được độ lớn của trường hấp dẫn ấy.
Dựa trên "thuyết lượng tử hấp dẫn" của mình, Hawking đã tính ra vũ trụ của chúng ta được hình thành từ 11 chiều. Nhưng chỉ có ba chiều không gian và một chiều thời gian đã mở, còn bảy chiều kia bị cuộn lại từ sau vụ nổ lớn.
Nhận xét về thuyết mới của Hawking, tạp chí khoa học P. M của Đức đã viết:"Khi bạn đọc những dòng này, thì cùng lúc, hàng trăm con người trong bạn đang đọc nó - những kẻ đồng hành với bạn - tất cả đều đang nhún vai như bạn, đều lắc đầu, nghi hoặc..."
Lí thuyết trên của Hawking đang gây ra nhiều tranh cãi lớn, vì nhà vật lí này cho rằng, có thể giải thích được hiện tượng "linh cảm" một cách khoa học bằng thuyết M: Trong mô hình vũ trụ này, cùng lúc tồn tại vô số những con người khác nhau trong một con người. Và cùng lúc, tất cả thông tin về vũ trụ ở mọi thời đại đều hiện hữu. Vì thế, hiện tượng "linh cảm" có thể giải thích bằng việc một con người nào đó trong bạn đã trải nghiệm điều mà bạn sẽ trải qua, và mách bảo cho bạn biết trước điều đó.
----------------------------
Đọc thêm:
Khám phá những bí ẩn của thế giới không gian đa chiều
Đa vũ trụ (Wikipedia)
Các thí nghiệm với thời gian: Chụp ảnh quá khứ, tiếp nhập vào thế giới song song.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét